Thursday, February 23, 2017

Lời Sống Hằng Ngày - Mảnh Đất Của Hiện Tại

Đọc: Thi Thiên 46:1-7 | Đọc Kinh Thánh suốt năm: Dân số Ký 9-11; Mác 5:1-20

Thưa anh em, chúng tôi không muốn anh em không biết về những người đã ngủ, để anh em không đau buồn như người khác không có hi vọng. (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:13)

Dù nhiều năm đã trôi qua sau khi con gái Melissa bảy tuổi của chúng tôi qua đời trong một tai nạn giao thông năm 2002, đôi khi tôi vẫn thấy mình bước vào thế giới của những điều “giá như”. Khi đau đớn, thật dễ để mường tượng lại chuỗi sự kiện của đêm tháng Sáu bi thảm ấy và nghĩ về những điều mà nếu được sắp đặt lại, có thể giúp Melissa về nhà an toàn.

Tuy nhiên, trong thực tế, mảnh đất của những điều “giá như” ấy không phải là một nơi tốt lành cho bất cứ ai trong chúng ta. Đó là mảnh đất của hối tiếc, của những suy diễn và của vô vọng. Dù nỗi đau là thật và sự buồn bã thật dai dẳng, nhưng cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn và Chúa được tôn kính nếu chúng ta sống trong thế giới của hiện tại.

Trong thế giới đó, chúng ta tìm thấy hy vọng, sự khích lệ và sự an ủi. Chúng ta có sự hy vọng chắc chắn (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:13) – hay sự đảm bảo – rằng vì Melissa yêu Chúa Jêsus nên giờ đây con bé đang ở một nơi “tốt hơn rất nhiều” (Phi-líp 1:23). Chúng ta có sự hiện diện vùa giúp từ Chúa của mọi sự an ủi (2 Côr 1:3). Chúng ta được Đức Chúa Trời “hằng giúp đỡ trong cơn hoạn nạn” (Thi 46:1). Và chúng ta thường nhận được sự khích lệ từ các tín hữu khác.

Chúng ta ai cũng ước mình tránh được những bi kịch trong cuộc sống. Nhưng khi chúng ta đối diện với những thời khắc khó khăn, sự cứu giúp vĩ đại nhất của chúng ta đến từ việc tin cậy Chúa – đó là niềm hy vọng chắc chắn của chúng ta trong mảnh đất của hiện tại.


Cha ơi, Ngài biết tấm lòng tan vỡ của con. Ngài cảm biết đau thương mất mát bởi vì chính Ngài cũng đau đớn trước cái chết của Con Ngài. Giữa những nỗi đau khôn nguôi, xin giúp con ẩn náu trong sự an ủi của niềm hy vọng, khích lệ và bình an của Ngài.

Niềm hy vọng vĩ đại nhất của chúng ta đến từ lòng tin cậy Chúa.


© 2017 Lời Sống Hằng Ngày

No comments:

Post a Comment