Đọc: Ma-thi-ơ 8:1–4
Đọc Kinh Thánh suốt năm: 1 Các vua 12–13; Lu-ca 22:1–20
Đức Chúa Jêsus đưa tay chạm đến người ấy. Ma-thi-ơ 8:3
Kiley rất vui sướng khi có cơ hội đi đến một vùng hẻo lánh thuộc
Đông Phi để hỗ trợ một chương trình chăm sóc y tế, tuy nhiên cô vẫn cảm
thấy băn khoăn. Cô chưa từng có kinh nghiệm gì về chăm sóc sức khoẻ. Dầu
vậy, cô vẫn có thể thực hiện việc sơ cứu căn bản.
Trong lúc ở tại đó, Kiley gặp một nữ bệnh nhân mắc một căn bệnh kinh
khủng nhưng vẫn có thể chữa trị được. Cô thấy sợ khi nhìn đôi chân lở
loét của bà, nhưng cô biết rằng mình cần làm điều gì đó. Cô bắt đầu làm
vệ sinh và băng bó lại đôi chân cho bà. Bỗng dưng bà bật khóc. Kiley lo
lắng hỏi cô có làm bà đau hay không. Bà đáp: “Không! Đây là lần đầu tiên
có người chạm đến tôi sau chín năm trời.”
Bệnh phung là một căn bệnh lây lan khiến bệnh nhân bị người khác xa
lánh. Văn hóa Do Thái ngày xưa đã đặt ra những quy định nghiêm ngặt để
ngăn ngừa bệnh này lây lan. Luật về bệnh phung quy định rằng: “Ngày nào
người ấy [người phung] còn mắc bệnh thì còn bị ô uế và phải sống một
mình bên ngoài doanh trại” (Lê. 13:46).
Đó là lý do khiến câu chuyện người phung gặp Chúa Jêsus rất đặc biệt.
Ông thưa với Chúa: “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể khiến con được
sạch” (Mat. 8:2). “Đức Chúa Jêsus đưa tay chạm đến người ấy và phán:
‘Ta muốn, hãy sạch đi!’” (c.3).
Khi chạm đến đôi chân lở loét của nữ bệnh nhân cô đơn ấy, Kiley bắt
đầu bày tỏ một tình yêu can đảm, nối liền mọi khoảng cách như tình yêu
của Chúa Jêsus. Chỉ một cái chạm cũng đủ tạo nên khác biệt.
Lạy Chúa, chúng con muốn can đảm bày tỏ yêu thương như Ngài đã bày tỏ khi còn trên đất này.
Có những khác biệt nào xảy ra khi chúng ta vượt qua nỗi sợ hãi và tin rằng Chúa sử dụng chúng ta?
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment