Đọc Kinh Thánh suốt năm: E-xơ-ra 1-2; Giăng 19:23-42
[Sa-lô-môn] quỳ gối xuống trước mặt toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên, giơ chúng tay lên trời. Vua cầu nguyện. II Sử ký 6:13-14
Khi chồng tôi thổi harmonica trong ban thờ phượng của hội thánh,
tôi chú ý thấy đôi lúc anh nhắm mắt khi thổi một bài hát. Anh nói điều
này giúp anh tránh bị xao lãng để có thể thổi tốt nhất—chỉ tập trung vào
harmonica, âm nhạc và anh—tất cả đều ngợi khen Chúa.
Một số người thắc mắc liệu chúng ta có phải nhắm mắt khi cầu nguyện
không. Vì chúng ta có thể cầu nguyện bất cứ lúc nào và bất cứ đâu, nên
có thể sẽ rất khó để luôn nhắm mắt—nhất là nếu chúng ta đang đi dạo, nhổ
cỏ hoặc lái xe!
Cũng không có quy định về tư thế khi chúng ta trò chuyện với Chúa.
Khi Vua Sa-lô-môn cầu nguyện cung hiến đền thờ đã xây, ông quỳ xuống và
“giơ tay lên trời” (II Sử. 6:13-14). Những tư thế cầu nguyện như quỳ
(Êph. 3:14), đứng (Lu. 18:10-13) và thậm chí sấp mặt xuống đất (Mat.
26:39) đều được đề cập trong Kinh Thánh.
Dù chúng ta quỳ hay đứng trước mặt Chúa, dù chúng ta đưa tay lên trời
hay nhắm mắt để có thể tập trung vào Chúa hơn—thì điều quan trọng không
phải là tư thế mà là tấm lòng. Mọi việc chúng ta làm đều “ra [từ lòng
chúng ta]” (Châm. 4:23). Khi cầu nguyện, nguyện lòng chúng ta luôn hạ
mình xuống trong sự tôn thờ, biết ơn và khiêm cung trước Chúa yêu
thương, vì chúng ta biết rằng mắt Ngài “đoái xem và tai Ngài lắng nghe
lời cầu nguyện” của dân Ngài (II Sử. 6:40).
Lạy Chúa, xin giúp con luôn tập trung hướng về Ngài và dạy con bước theo Ngài trong sự vâng phục và yêu thương.
Tư thế cầu nguyện đúng đắn nhất xuất phát từ trong sâu thẳm của một tấm lòng khiêm nhường.
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment