Khi mặt trăng lặn đi, bóng tối bao trùm ngôi làng của chúng tôi nằm trong cánh rừng. Tia chớp xoẹt ngang bầu trời, theo sau là mưa gió và sấm chớp. Giật mình tỉnh giấc và đầy lo sợ, vì lúc ấy còn nhỏ nên tôi thường tưởng tượng đủ loại yêu quái gớm ghiếc đang chực chờ vồ lấy tôi! Tuy nhiên, khi bình minh đến, tiếng sấm chớp biến mất, mặt trời mọc lên, và cuộc sống lại thanh bình khi chim chóc hót mừng véo von trong ánh bình minh. Bóng tối kinh hãi của màn đêm tương phản rõ rệt với niềm hân hoan của bình minh.

Tác giả sách Hê-bơ-rơ nhắc lại lúc dân Y-sơ-ra-ên ở tại núi Si-na-i: bóng tối và bão tố làm họ ẩn trốn trong run sợ (Xuất. 20:18–19). Đối với họ, sự hiện diện của Chúa khiến họ cảm thấy như tối tăm và kinh hãi, dù là lúc Ngài ban món quà luật pháp đầy yêu thương. Lý do là vì dân Y-sơ-ra-ên, một dân tộc tội lỗi, không thể sống đúng theo các tiêu chuẩn của Chúa. Tội lỗi khiến họ bước đi trong bóng tối và sợ sệt (Hê. 12:18–21).

Nhưng Chúa là sự sáng; trong Ngài không có bất cứ bóng tối nào (I Gi. 1:5). Trong Hê-bơ-rơ 12, núi Si-na-i tượng trưng cho sự thánh khiết của Chúa và đời sống cũ không vâng phục của chúng ta, trong khi đó vẻ đẹp của núi Si-ôn tượng trưng cho ân điển của Chúa và đời sống mới của tín hữu trong Chúa Jêsus, “Đấng Trung Gian của giao ước mới” (c.22–24).

Hễ ai theo Chúa Jêsus thì “sẽ không đi trong bóng tối, nhưng có ánh sáng của sự sống” (Gi. 8:12). Nhờ Ngài, chúng ta có thể từ bỏ đời sống tối tăm trước kia và vui mừng bước đi trong ánh sáng và vẻ đẹp của vương quốc Ngài.
Lạy Chúa Jêsus, cảm ơn Ngài đã đem con từ chỗ tối tăm đến nơi ánh sáng diệu kỳ của Ngài. Xin giúp con tránh xa bóng tối và tiếp tục bước đi trong ánh sáng hướng về cõi đời đời.
Nếu bạn đã tin nhận Chúa Jêsus thì đời sống bạn đã thay đổi thế nào kể từ khi Ngài ngự vào lòng bạn? Bạn muốn tăng trưởng đức tin trong những lĩnh vực nào?


© 2018 Lời Sống Hằng Ngày
Khi mặt trăng lặn đi, bóng tối bao trùm ngôi làng của chúng tôi nằm trong cánh rừng. Tia chớp xoẹt ngang bầu trời, theo sau là mưa gió và sấm chớp. Giật mình tỉnh giấc và đầy lo sợ, vì lúc ấy còn nhỏ nên tôi thường tưởng tượng đủ loại yêu quái gớm ghiếc đang chực chờ vồ lấy tôi!