Đức Chúa Jêsus giơ tay chạm đến người ấy. Lu-ca 5:13
Những hành khách trên chuyến tàu điện ở Canada đã chứng kiến một
kết cục đầy cảm động của một khoảnh khắc căng thẳng. Họ thấy một bà cụ
70 tuổi nhẹ nhàng đưa tay ra đề nghị giúp một chàng thanh niên mà tiếng
la lối và những lời khó nghe của anh ta làm cho các hành khách khác sợ
sệt. Sự tử tế của bà cụ đã làm chàng thanh niên đang ngã dưới sàn tàu
bình tĩnh lại với đôi mắt ươn ướt. Chàng ta nói: “Cảm ơn bà,” rồi đứng
dậy và bước đi. Sau đó, bà cụ thú nhận rằng bà cũng thấy sợ. Nhưng bà
nói: “Tôi là một người mẹ và tôi biết cậu ấy cần có ai đó chạm đến.” Dù
nếu suy xét kỹ càng hơn, bà sẽ có lý do để tránh xa cậu ấy, nhưng bà đã
chọn mạo hiểm vì tình thương.
Chúa Jêsus thấu hiểu sự cảm thương đó. Ngài không ủng hộ nỗi sợ
của những người nhút nhát khi đứng nhìn người đàn ông vô vọng, mình mẩy
đầy phong hủi, đến xin Ngài chữa lành. Ngài cũng không bất lực như những
lãnh đạo tôn giáo—những người chỉ có thể chỉ trích người đàn ông đó vì
mang phong hủi vào làng (Lê. 13:45-46). Trái lại, Chúa Jêsus đã đưa tay
rờ người mà có lẽ nhiều năm rồi không được ai đụng đến, và chữa lành cho
ông.
Tạ ơn Chúa, Chúa Jêsus đã đến để ban cho
người đàn ông đó và chúng ta điều mà luật pháp không bao giờ có thể ban
cho—sự rờ chạm của bàn tay và trái tim.
Lạy Cha Thiên Thượng, xin giúp chúng con thấy chính mình và người khác trong người đàn ông tuyệt vọng đó—bằng ánh mắt thương xót của Con Ngài, Đấng đã chạm đến ông.
Chúa Jêsus có thể chạm đến những con người ô uế nhất và buông tuồng nhất.
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment