Đọc: Phi-líp 1:21–26
Đọc Kinh Thánh suốt năm: 2 Các vua 13–14; Giăng 2
Tôi muốn ra đi và về ở với Đấng Christ là điều
tốt hơn rất nhiều. Nhưng tôi còn ở lại trong thân xác, ấy là điều cần
thiết hơn cho anh em. Phi-líp 1:23–24
Cụ bà Violet thường ngồi trên giường và mỉm cười khi một số thiếu
niên đến thăm bà tại trạm xá ở Jamaica. Dù không khí nóng ẩm buổi trưa
cứ tràn vào không ngớt nhưng bà không hề than phiền. Thay vào đó, bà cứ
cố nhớ một bài hát nào đó, rồi cười thật tươi và bắt đầu hát: “Tôi đang
chạy, nhún nhảy, ngợi khen Chúa!” Khi hát, bà đánh tay như thể bà đang
chạy vậy. Những người xung quanh vô cùng xúc động vì bà Violet bị cụt
chân. Bà hát vì bà nói rằng: “Chúa Jêsus yêu thương tôi—và trên thiên
đàng tôi sẽ có lại đôi chân để chạy nhảy.”
Niềm vui và niềm hy vọng của bà Violet về thiên đàng càng làm cho
những lời của sứ đồ Phao-lô trong Phi-líp chương 1 trở nên sống động hơn
khi ông nói đến vấn đề liên quan đến sự sống và cái chết. Ông nói: “Nếu
tôi còn sống trong thân xác mà công việc tôi vẫn kết quả thì tôi không
biết phải chọn điều nào. Tôi bị giằng co giữa hai đàng: Tôi muốn ra đi
và về ở với Đấng Christ là điều tốt hơn rất nhiều” (c.22–23).
Mỗi chúng ta đều đối diện với những lúc khó khăn khiến chúng ta trông
mong lời hứa về thiên đàng, là nơi không có đau đớn, buồn rầu. Nhưng
như bà Violet đã cho thấy sự vui mừng vượt trên hoàn cảnh, chúng ta cũng
có thể tiếp tục “chạy, nhún nhảy và ca ngợi Chúa”—cả về sự sống sung
mãn mà Ngài đã ban cho chúng ta trong trần gian này, lẫn niềm vui bất
tận đang chờ đợi chúng ta trong tương lai.
Lạy Chúa, xin giúp con tìm thấy niềm vui trong những lúc khó khăn. Xin giúp chúng con trải qua những gian khó trong thế gian này với niềm vui và lòng trông đợi về điều “tốt hơn rất nhiều” ở phía trước.
Khi Chúa ban cho chúng ta một khởi đầu mới, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui bất tận.
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment