Ma-ri lấy một cân dầu cam tùng nguyên chất rất quý giá xức chân Đức Chúa Jêsus, rồi dùng tóc mình lau chân Ngài. Giăng 12:3
Trước khi Chúa Jêsus bị đóng đinh không lâu, một người phụ nữ tên
là Ma-ri đã đổ một chai dầu thơm đắt tiền lên chân Ngài. Sau đó, bằng
một hành động được coi là can đảm hơn thế, cô lấy tóc mình lau chân Ngài
(Giăng 12:3). Ma-ri không chỉ hy sinh những gì cô đã tích góp cả đời mà
còn hy sinh cả danh tiếng bản thân. Theo văn hóa Trung Đông ở thế kỷ
thứ nhất, phụ nữ có lòng tự trọng không bao giờ xõa tóc nơi đông người.
Nhưng thờ phượng thật là không bận tâm đến chuyện người khác nghĩ gì về
chúng ta (2 Sa-mu-ên 6:21-22). Để thờ phượng Chúa Jêsus, Ma-ri sẵn lòng
để bị người ta nghĩ là không đoan chính, thậm chí có thể bị cho là phóng
đãng.
Một số người trong chúng ta khi đến nhà thờ có thể cảm thấy áp lực
phải làm người hoàn hảo để người khác nghĩ tốt về mình. Nói cách văn hoa
là chúng ta ráng giữ đến từng sợi tóc cũng phải nằm đúng nếp. Nhưng một
Hội thánh đúng phải là nơi chúng ta có thể xõa tóc và không che giấu
tội lỗi của mình phía sau vẻ bề ngoài hoàn hảo. Trong Hội thánh, chúng
ta nên chia sẻ những yếu đuối của mình để tìm thấy sức lực thay vì che
giấu tội lỗi để tỏ vẻ mạnh mẽ.
Thờ phượng không có nghĩa là làm như thể không có gì sai trật; thờ
phượng là đảm bảo rằng mọi thứ đều đúng đắn—đúng với Chúa và đúng với
nhau. Khi nỗi sợ lớn nhất của chúng ta là “xõa tóc xuống”, thì có lẽ tội
lỗi lớn nhất của chúng ta là đang miệt mài trong tội lỗi.
Đức Chúa Trời ôi! Xin tra xét con và biết lòng con; xin thử nghiệm con và biết tư tưởng con; thử xem con có lối ác nào không, và dẫn con vào con đường đời đời. (Thi Thiên 139:23-24)
Sự thờ phượng chỉ đúng đắn khi chúng ta đúng đắn trước mặt Chúa.
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment