Đọc Kinh Thánh suốt năm: E-xơ-ra 3-5; Giăng 20
Công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu. I Cô-rinh-tô 15:58
Sau ba năm chiến đấu với sự chán nản và trầm cảm vì chứng đau nhức
kinh niên buộc tôi phải hạn chế cử động, tôi tâm sự với một người bạn:
“Thân thể tôi rã rời. Tôi cảm thấy mình không còn giá trị gì với Chúa
hay với người khác nữa.”
Bạn tôi đặt tay lên tôi và nói: “Có phải cậu nói rằng chẳng có gì
khác biệt khi mình mỉm cười chào cậu hay lắng nghe cậu không? Có phải
cậu cho rằng thật vô ích khi mình cầu nguyện cho cậu hay khích lệ cậu
không?”
Tôi dựa vào ghế và nói: “Tất nhiên là không.”
Cô ấy cau mày. “Vậy sao cậu lại tự nói với mình những lời dối trá đó? Cậu đã làm mọi việc đó cho mình và cho nhiều người khác.”
Tôi cảm ơn Chúa đã nhắc tôi rằng không có gì chúng ta làm cho Ngài là vô ích.
Trong I Cô-rinh-tô 15, Phao-lô đảm bảo với chúng ta rằng bây giờ thân
thể chúng ta có thể yếu đuối nhưng sẽ “sống lại là mạnh mẽ” (c. 43). Vì
Chúa hứa rằng chúng ta sẽ được sống lại nhờ Đấng Christ, nên chúng ta
có thể tin cậy Ngài sẽ sử dụng mọi điều chúng ta dâng lên cho Ngài, mọi
nỗ lực vì Ngài để tạo sự khác biệt trong vương quốc Ngài (c. 58).
Ngay cả khi chúng ta bị hạn chế về thể chất, nhưng một nụ cười, một
lời khích lệ, một lời cầu nguyện hay một sự bày tỏ đức tin trong lúc thử
thách cũng có thể được dùng để gây dựng thân thể của Đấng Christ, là
thân thể bao gồm nhiều chi thể phụ thuộc lẫn nhau. Khi chúng ta hầu việc
Chúa thì sẽ không có việc làm hay hành động yêu thương nào quá hèn mọn
đến nỗi không có giá trị gì.
Lạy Chúa Jêsus, cảm ơn Ngài đã xem con là quý trọng và sử dụng chúng con để gây dựng người khác.
Hãy làm hết sức có thể với những gì bạn có và giao phó kết quả cho Chúa.
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment